Học giùm tui cái

Anh trai ad đùng đùng bỏ học khi đang theo năm 2 ĐH. Không rõ lý do, chỉ biết là chán. Không ai khuyên nổi. Mẹ mình phải dùng hết khả năng của tình mẫu tử để ép anh làm cái bảo lưu vì nếu không, bà không chu cấp tiền hàng tháng nữa. Anh đành làm theo vì cần tiền.

Anh nghỉ, ở nhà lang thang. Anh nói phải khởi nghiệp như Bill Gates, Mark Zucker,....hùn hạp với bạn làm công ty, chỉ 3 tháng đóng cửa vì mở công ty mà cả ngày không nghĩ ra việc gì để làm cho hết ngày, toàn online trên mạng (năng lực triển khai thực thi anh hoàn toàn không có). Bí đường, anh lại đi xin việc, chỗ anh ưa thích nó không nhận (nói trẻ con), chỗ anh xin đại cho có thì lại nhận. Anh vô làm vài bữa là chán, hoặc người ta đuổi vì dở.
 
Sau hai năm lang thang vô định, ăn, ngủ, cà phê, nhậu toàn tiêu tiền của cha mẹ (ba mẹ mình chiều anh lắm, kiểu mù quáng á), anh mới nhận ra là "khi xưa anh suy nghĩ trẻ con quá, đầu óc non nớt quá, cần đi học lại để rèn luyện tinh thần, tư duy và có các mối quan hệ từ bạn học" để có thể ra đời làm việc bàn giấy văn phòng (vì anh không thích làm việc động tay chân nhiều hay áp lực). Các chương trình đi Israel hay NZL cũng từ chối vì họ chỉ nhận năm cuối ĐH, cao đẳng hoặc đã tốt nghiệp.
 
Anh học xong ĐH, theo bạn buôn bán cà phê ngoài phố và 7 ngày là nghỉ vì cơ bản là chịu cực không nổi. Anh nói, đúng là cá tính thì phải kèm với tài năng, chịu khó và óc già dặn. Năng lực trí tuệ lèo tèo thì đừng có bắt chước thiên tài mà bỏ học. Kiến thức hàn lâm dù ít dù nhiều nó cũng rèn tinh thần và trí nhớ cho mình. Anh quay lại trường dù rất miễn cưỡng, vì không biết làm gì cả nên phải đi học lại. Anh nhận ra tầm quan trọng của tiếng Anh, điên cuồng học ngoại ngữ nên ra là thi vô tập đoàn kiểm toán lớn và được nhận vô. Anh nói trí tuệ của anh, chỉ có thể làm quản lý cấp thấp thôi, vì phải có người giao việc cụ thể ra anh mới biết làm. Còn triển khai cái gì đó mới toanh, phải nghĩ ra việc và hướng dẫn người khác làm thì anh chịu. Đam mê và ý chí cũng có nhưng năng lực có hạn, thích ngồi máy vi tính gõ gõ cả ngày thì thôi vậy.
 
Anh nói: Một người mà không có tài năng, trải nghiệm, street smart, nếu CÁ TÍNH quá (hay học đòi cá tính như anh) thì sẽ ra những quyết định sai lầm do non nớt. Bill Gates nghỉ học nhưng có ngay cái công ty MITS để điều hành. Mark Zucker cũng nghỉ học nhưng về nhà là có cái công ty Facebook để triển khai. Người ta nghỉ là nghỉ ở ĐH Ha Vớt, dân ở đó có học hay không thì cũng rất giỏi rồi, họ giỏi quá nên đến giảng đường chỉ phí thời gian. Còn mình học ở ĐH Trục Vớt vô danh ở Việt Nam, không có ĐH nào trong top 1000 trường hàng đầu của thế giới cả, mà một hai nghỉ cho được, nghỉ mà không rõ để làm gì thì làm ơn "Hạc giùm tui cái".
 
Các chương trình như internship, Aupair, working holiday....nó cũng xét tiêu chí tốt nghiệp ĐH, cao đẳng...để cấp visa, tránh lao động phổ thông tràn qua nước họ. Nên cân nhắc thật kỹ, chỉ bỏ học nếu thật sự có cái mà làm (ví dụ ngay lập tức đi bán vé số dạo - một việc đầy thử thách và thú vị), mà học (nghề khác, tức phải có nghề trong tay) thì tốt quá rồi. Còn nghỉ mà nằm thở dài ở nhà, hoang mang vô định thì tinh thần còn xuống hơn. Nghỉ mà ngửa tay xin tiền thì khộ. Hồi đó anh nghỉ học vì là do lười và non nớt quá, nghĩ không tới, tưởng mọi thứ dễ ăn, ảo tưởng năng lực. Đó là nguyên văn lời của anh mình đó.
 
Các bạn thấy xung quanh mình có ai còn non nớt, nhao nhao bỏ học theo phong trào "cá tính, công thức tỷ phú gì đó" mà tài năng tầm tầm, lại lười biếng thì cho bạn đọc bài này nhé. Trong cuốn "Trên đường băng" đó, mua cho họ, ép đọc cho được bài này để tự ra quyết định.
 
Admin 11.

Theo TNBS

Bài khác

Bài viết mới