You make my day

Đời là để sống vui, không phải để nhức đầu. Nếu mà mua được niềm vui bằng tiền, thì nên mua. Ai căng thẳng hay tranh chấp chuyện tiền nong, cứ đưa cho họ và đuổi họ đi, họ thì sẽ vui mừng vì đã có tiền, còn mình thì mất tiền mà có được niềm vui, nên đừng tiếc tiền. Não vui sẽ tìm được tiền khác, nhiều hơn.

Trên một chuyến bay từ Hàng Châu về Nha Trang, phần đông là các đoàn du lịch Trung Quốc. Khác với đặc trưng khách du lịch Việt Nam là ưa phàn nàn, chê bai thì khách Trung Quốc rất vui vẻ, nhưng lại nói to và ồn ào. Họ luôn nói với nhau, dù đang xếp hàng, hàng này nói với hàng kia, trên lầu nói vọng xuống dưới đất. Trên máy bay cũng vậy, tiếng động cơ không đủ át tiếng họ nói với nhau, thoạt nghe như cãi lộn, nhưng thực ra là đang tâm sự thầm thì.
 
Được lúc, mình mới gặp anh hướng dẫn, nói bằng tiếng Hoa là các bạn đừng nói to nữa. Đi ra quốc tế rồi, phải văn minh. Anh hướng dẫn sững người, tới từng hàng ghế nhắc. Và rồi họ ý thức được việc này, bắt đầu thì thầm, ghé sát tai nhau nói chuyện. Bản thân họ biết là hành xử kiểu cũ là không sang, nhưng vì bản năng nên quên.
 
Có 1 đoàn khách Việt Nam sang Pháp, cũng quen thói phàn nàn từ trong nước. Xong cô hướng dẫn bên đó cầm micro nói to bằng tiếng Việt là "các bạn đừng phàn nàn về thức ăn và giá cả nữa, hãy là những quý ông lịch lãm, những quý bà sang trọng". Từ đó, đoàn du lịch trở nên vui vẻ lạ thường, ai ai cũng enjoy được những khoảnh khắc thú vị ở xứ người. Một số công ty du lịch, cái này bí mật nha, có black list những kẻ ưa gây sự và phàn nàn, cứ mua tour là họ tìm cớ từ chối, vì sợ hỏng cảm giác của người khác. Chỉ chọn những người mà sáng sớm là mỉm cười vui vẻ, và buổi tối cám ơn, nói với nhau những câu như "You made my day" (bạn đã làm cho 1 ngày của tôi tốt đẹp hơn).

Trên một chuyến bay từ Hàng Châu về Nha Trang, phần đông là các đoàn du lịch Trung Quốc. Khác với đặc trưng khách du lịch Việt Nam là ưa phàn nàn, chê bai thì khách Trung Quốc rất vui vẻ, nhưng lại nói to và ồn ào. Họ luôn nói với nhau, dù đang xếp hàng, hàng này nói với hàng kia, trên lầu nói vọng xuống dưới đất. Trên máy bay cũng vậy, tiếng động cơ không đủ át tiếng họ nói với nhau, thoạt nghe như cãi lộn, nhưng thực ra là đang tâm sự thầm thì.
 
Được lúc, mình mới gặp anh hướng dẫn, nói bằng tiếng Hoa là các bạn đừng nói to nữa. Đi ra quốc tế rồi, phải văn minh. Anh hướng dẫn sững người, tới từng hàng ghế nhắc. Và rồi họ ý thức được việc này, bắt đầu thì thầm, ghé sát tai nhau nói chuyện. Bản thân họ biết là hành xử kiểu cũ là không sang, nhưng vì bản năng nên quên.
 
Có 1 đoàn khách Việt Nam sang Pháp, cũng quen thói phàn nàn từ trong nước. Xong cô hướng dẫn bên đó cầm micro nói to bằng tiếng Việt là "các bạn đừng phàn nàn về thức ăn và giá cả nữa, hãy là những quý ông lịch lãm, những quý bà sang trọng". Từ đó, đoàn du lịch trở nên vui vẻ lạ thường, ai ai cũng enjoy được những khoảnh khắc thú vị ở xứ người. Một số công ty du lịch, cái này bí mật nha, có black list những kẻ ưa gây sự và phàn nàn, cứ mua tour là họ tìm cớ từ chối, vì sợ hỏng cảm giác của người khác. Chỉ chọn những người mà sáng sớm là mỉm cười vui vẻ, và buổi tối cám ơn, nói với nhau những câu như "You made my day" (bạn đã làm cho 1 ngày của tôi tốt đẹp hơn).
 
Bài cực hay, các bạn nên đọc và rút tỉa bản thân mình. Ai kém sang, chỉ cho họ thấy. Họ tự ái vì cái tôi lớn, thì thôi, kệ họ. Mình nên ignore và unfriend, nếu có thể. Đời là để sống vui, không phải để nhức đầu. Nếu mà mua được niềm vui bằng tiền, thì nên mua. Ai căng thẳng hay tranh chấp chuyện tiền nong, cứ đưa cho họ và đuổi họ đi, họ thì sẽ vui mừng vì đã có tiền, còn mình thì mất tiền mà có được niềm vui, nên đừng tiếc tiền. Não vui sẽ tìm được tiền khác, nhiều hơn.
 

Theo AntruacungTony

Bài khác

Bài viết mới